KHPT - Nghiêng chiều nắng rụng đầy sânNgu ngơ chiếc lá bâng khuâng trở mùaBằng lăng nhuộm tím đường xưaVe ru khúc hạ mới vừa đâu đây!
Nghiêng chiều vạt gió lắt lay
Bài thơ dang dở mãi ray rứt lòng
Từ em gạo trắng nước trong
Từ anh cát mặn chỉ hồng se duyên.
Gánh thơ dạo khắp trăm miền
Đường vui chung bước hồn nhiên với đời
Nghiêng chiều bảng lảng mây trôi
Vẫn khung trời mộng, vẫn lời nói yêu.