Gửi bình luận
Thẹn thùa!Nhoẻn nửa môi cườiĐêm thinh lặng…Mảnh
Trăng côi dỗi hờn
Bóng soi mắt lá chờn vờn
Thầm hôn
Khẽ gót cỏ non… dại khờ
Cựa mình
Hồn đá ngu ngơ
Lao xao
Tiếng gió… lạc bờ trầm luân
Ta ru ta đã bao lần
Biết
Chông chênh
Vẫn
Bâng khuâng…! Tìm về.